Duyên phận
Thương em duyê n lỡ đường tơ Hóa vầng trăng khuyết bơ vơ cuối trời Đường đi mãi chẳng tới nơi Mỏi mòn mong đợi biết tình nơi nao Em như ngọn sóng rạt rào Khát khao tìm bến vỗ vào yêu thương Dẫu đời trăm lẻo ngàn phương Biết đâu chọn hướng tìm đường em đi Tuổi xuân quá lứa nhỡ thì Đứng yên mà tủi đi thì thấy lo Những khi gió bấc mưa dầm Dột che mái đậy âm thầm ai hay Những ngày nắng hạ mưa sa Đường em không bóng cây mà trú thân Đêm về lẻ phận đào tơ Một mình lạnh lẽo nằm mơ lửa tình Cầu mong trời đất hữu sinh Cho em có được trọn tình nhân duyên Vũ văn Khánh

Rất anh Thủy ơi ...coong sinh thành dưỡng dục của mẹ mãi là những vần thơ
Trả lờiXóa